Một đoàn người sau khi về tới trúc viên, Ngôn Khánh liền đột nhiên nói:
- Gia gia gần đây chỉ sợ có hơi hỗn loạn, chúng ta nên mời mấy hộ vệ tới đây.
Trịnh Thế An cất tiếng hỏi:
- Có thể có hỗn loạn gì?
- Trên đường trở về, con thấy có không ít lưu dân ở gần trúc viên, ở bên ngoài thành Lạc Dương không có gì phòng hộ, rất dễ bị người ta uy hiếp, mời mấy hộ vệ tới, cũng có chút phòng ngự cho trúc viên.
Vương Chính nghe được liên tục gật đầu.
- Mũi to, Khánh oa nhi nói không sai, chúng ta nên phòng ngừa chu đáo.
Chỉ là hộ vệ này cũng không dễ tìm, phải có bản lĩnh thật sự, phẩm tính cũng phải tốt nêu không chúng liên thủ với đám lưu dân kia thì không phải đã dẫn sói về nhà sao?
- Võ nghệ tốt còn phẩm tính không kém.... cái này thật không dễ tìm.
Trịnh Thế An đang suy tư nghe Vương Chính nói vậy thì biết rằng cũng không dễ tìm.
- Ngươi vừa nói câu này, ta cảm thấy có một người thích hợp.
Hùng Đại Chuy đột nhiên mở miệng.
- Ai vậy
- Trước kia không xa ta ở trên phố trông thấy một tên thân thủ không kém, miệng có thể ngậm đao, nhảy từ trên cột cao mười trượng xuống mặt đất, đao pháp vô cùng cao minh, hiển nhiên là được danh sư chỉ điểm, không giống như một tên ăn trộm, hắn ta ở ngoài phố xá tụ tập bốn năm hán tử cường tráng nói là giúp mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964858/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.