Các thính giả thì vẫn chưa thỏa mãn, nhao nhao thảo luận rồi mới bỏ đi.
- Hãy nghe hạ hồi phân giải.
Thiếu niên họ Tiết thở phì phì nói, sau đó chấp tay nói với mọi người:
- Nghe xong rồi cũng nên trở về, chư vị huynh trưởng, tại hạ có một câu, Bán Duyến Quân chẳng qua là muốn làm vui mà thôi, chúng ta tới nghe một chút tiêu khiển thì đã sao, cần gì phải bức bách theo khuôn khổ, rất không thoải mái.
Nhan Sư Cổ lật đầu liên tục mà nói:
- Tiết tiểu đệ nói rất đúng, nghe náo nhiệt một chút, cần gì phải nhức óc.
Chẳng lẽ chư quân thực sự cho rằng đây là chính sử, đây chỉ là Bán Duyến Quân đùa nghịch cho vui mà thôi, không liên quan gì tới chúng ta.
Nói xong Nhan Sư Cổ cũng chắp tay cáo biệt mọi người.
Một số thư sinh vẫn không cam lòng, tranh luận với nhau một hồi rồi nhất thời tản đi.
Đám người này rời đi rồi sẽ có đám khác tiến tới.
Dù sao thời đại này mọi người chưa từng bao giờ được nghe những chuyện này, cho nên lại bắt đầu tranh luận.
------------------------------
Nhan Sư Cổ vẫn ở lại Trịnh gia như trước.
Chỉ là Trịnh phủ hiện tại đã không còn Trịnh phủ như trước kia nữa, Dương Quảng tu trì thành Lạc đem những ruộng tốt của Trịnh phủ trưng dụng sau đó đền bù hai nghìn khoảnh đất gần Lạc Thành cũ.
Nói là một đổi hai xem ra có vẻ có lợi.
Nhưng chuyện đất đai ở đây không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964809/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.