Đỗ Như Hối gật gật đầu vội vàng chạy lên thang lầu.
- Tiểu Yêu, đã rõ ràng rồi.
- Cái gì rõ ràng?
Trịnh Ngôn Khánh đang nghe Từ Thế Tích nói chuyện nghe vậy thì không khỏi giật mình kinh ngạc nhìn Đỗ Như Hối:
- Đỗ đại cai, huynh nghe được gì rồi hả?
Đỗ Như Hối dù gì cũng là quan lại đệ tử, ở Lạc Dương cũng không phải không quen biết ai.
Hắn ngồi xuống, thở dốc một hơi rồi nói:
- Chuyện của Vương Thông, hai ngày trước ta nghe có người nói Vương Thông sau khi uống rượu say phát ra cuồng ngôn, nói ngươi tham luyến tàn hàng, mua chuộc danh tiếng, sỉ nhục danh dự sĩ lâm, còn muốn vạch trần ngươi, cho ngươi thân bại danh liệt.
Vương Thông, lại là Vương Thông.
Ngôn Khánh lúc này đây cũng nghĩ tới.
- Đệ cùng hắn không thù không oán tại sao hắn lại nhắm vào đệ?
Mao Nh dâng lên một chén nước, Đỗ Như Hối nhận lấy uống ừng ực một hơi cạn sạch sau đó thở dài một hơi.
- Nguyên nhân thì ta không rõ ràng lắm, chỉ là ta nghe bằng hữu kia nói hắn đối với Vịnh liễu thơ của đệ rất không hài lòng, còn nói đệ dùng thi từ tao nhã để thu liễm tài hàng... Còn nữa hắn nói thi từ là một con đường nhỏ vậy mà làm loạn lòng của sĩ tử.
Lúc đó đại khái hắn coi đệ là Thiểu Chính Mão.
Ngôn Khánh nghe được nhịn cười nói:
- Đệ nếu là Thiểu Chính Mão thì hắn chả phải là Khổng thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964788/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.