Người này chính là Lạc Dương Nguyên phủ quản gia, tên là Nguyên Lệnh Vinh, Nguyên Phủ Lạc dương la bắc ngụy hoàng tộc, bắc ngụy dùng họ Bạt Vi, về sau họ đổi thành họ Nguyên.
Nguyên Lệnh Vinh cười ha hả tiến tới, thi lễ với Trịnh Thế An.
Hai người ngồi xuống, Trịnh Thế An mới cẩn thận nói:
- Thiếu huynh, tại sao hôm nay lại rảnh đến thăm ta?
- Hắc hắc, thủ đoạn của lão huynh ngươi thật ghê gớm.
Trịnh Thế An không khỏi ngạc nhiên:
- Thiếu huynh, xin chỉ giáo cho?
- Tháng trước huynh đưa cho ta cái hộp gấm kia, sao không nói cho ta biết, ở trong đó có thơ.
Trịnh Thế An đưa cái kéo cho Lệnh Vinh, chỉ là lúc đó Lệnh Vinh không xem kỹ.
- Đây chẳng qua là do đứa cháu nhỏ nhất thời trêu đùa, chuyện này có gì đáng nhắc tới.
- Lão huynh nói vậy là sai rồi, lệnh tôn là kỳ đồng đương thời, bài thơ đó đáng giá vạn kim.
-Hơn nữa cái kéo này đúng là làm rất tốt, chẳng những chuẩn xác tinh mỹ mà sử dụng cũng không cần dùng nhiều khí lực, hôm nay ta phụng chỉ lão gia nhà ta mua kéo, thượng phẩm ba mươi cái, trung phẩm một trăm cái, hạ phẩm 300 cái.
Tiệm kéo Hùng Ký, phân làm tam phẩm.
Thượng phẩm hai mươi quan, trung phẩm 100 tiền, hạ phẩm 50 tiền.
Cái gọi là thượng phẩm, dĩ nhiên là do Hùng Đại Chuy chế tạo tỉ mỉ, mấu chốt là ở khâu đóng gói.
Mà trung phẩm thì do những nhà khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964765/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.