Dưới con mắt của Ngôn Khánh hắn xem xuất thân rất trọng yếu, nhưng không trọng yếu đến mức hắn phải ở cùng con thuyền hải tặc Trịnh gia này.
Về phần gia phả...
Hắn tin rằng mình cũng không phải là người nhà họ Trịnh, cho dù tiến vào gia phả thì sao?
Không phải là đích chi của Trịnh gia, ngay cả bàng chi cũng không phải.
Trái lại Trịnh gia hay nói là An Viễn đường có thể dựa vào thanh danh của hắn mà tập hợp sĩ lâm đạt được rất nhiều lợi ích, cùng với giá mà bọn họ trả cho Trịnh Ngôn Khánh thì được lợi rất nhiều, ngày sau Trịnh Ngôn Khánh ngày sau có thể độc lập đi ra ngoài nhưng vẫn phải sinh tồn dưới vầng hào quang của Huỳnh Dương Trịnh thị, không cách nào vứt bỏ sạch sẽ quan hệ với Trịnh gia.
Mặc dù vậy, Trịnh Ngôn Khánh cũng không cách nào cự tuyệt.
Không nói đến chuyện tộc phổ Trịnh gia mà nói đến tình cảnh Trịnh Thế An tha thiết ước mơ không phản đối thì Trịnh Thế An cho dù đối với Trịnh Nhân Cơ, thậm chí là Trịnh Đại Sĩ có khúc mắc nhưng đối với toàn bộ Trịnh gia mà nói lại có lòng trung thành mãnh liệt.
Cái này là dòng họ lực lượng.
Ngôn Khánh cho dù nói dăm ba câu cũng không thể hóa giải.
Về phần chính Ngôn Khánh, hắn cũng không dám mở miệng cự tuyệt.
Đừng nhìn dáng vẻ cười ha hả, hiền lành dễ thương của Trịnh Đại Sĩ, nhưng nếu như hắn cự tuyệt chỗ tốt này, Trịnh Đại Sĩ tuyệt đối sẽ trở mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964734/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.