Trịnh Nhân Cơ cũng không biết phải khuyên giải thế nào cho tốt.
Sau nửa ngày, hắn mới bảo Thôi Sinh ngừng vả miệng rồi lạnh lùng nói:
- Cút ra ngoài, cả ngày ở trong phòng, ta không cho phép thì không được ra khỏi phòng nửa bước.
Nói xong hắn đứng lên đi ra bên ngoài.
Đi tới cửa, Trịnh Nhân Cơ đột nhiên dừng lại.
- Phu nhân tình huống hôm nay, nàng thật sự không nên chấp chưởng sự vụ trong phủ, từ hôm nay trở đi, nàng chỉ phụ trách chuyện bên trong là được, những chuyện khác đừng hỏi tới.
- Lão gia....
Thôi phu nhân tuy biết quyền lực bên trong rất lớn.
Nhưng bàng thật không ngờ, Trịnh Nhân Cơ nói một câu đã bãi miễn quyền lực của nàng. Quyền lực bên trong tuy lớn nhưng so với chấp chưởng toàn bộ Trịnh phủ thì hiển nhiên không giống nhau, quan trọng nhất là, bên ngoài còn có tiền của, Trịnh Nhân Cơ bãi miễn quyền lực của nàng, về sau nàng chỉ có thể ở bên trong la mắng nô tài chút mà thôi.
- Ta đây cũng là muốn tốt cho nàng.
Trịnh Nhân Cơ cũng không quay đầu lại:
- Chuyện này nàng thật sự có chỗ không đúng, phụ thân nhất định sau này sẽ hỏi tới, đến lúc đó tình cảnh của nàng càng thêm không ổn. Lạc Dương tất cả đều là sản nghiệp của An Viễn đường, mà An Viễn đường người làm chủ kỳ thật không phải nàng, không phải ta mà là phụ thân... Hôm nay nàng làm vậy, phụ thân sẽ mất hứng, thậm chí còn nổi cơn thịnh nộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964719/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.