Trịnh Ngôn Khánh sững sờ, chợt nhớ tới lúc trước hắn đánh nhau với Đậu Hiếu vì vậy liền gật đầu:
- Đệ tử lỗ mãng, trước đó vài ngày thật sự là đã đánh nhau với một số người.
- À, vậy không trách được.
Lý Cơ cười nói: Hai ngày trước Xá tiên sinh còn nói ta tìm hiểu lai lịch của ngươi, nói ngươi đánh đệ tử của hắn... Ngươi không cần lo lắng, học sinh kia xưa nay bất hảo, Xá tiên sinh cũng hơi đau đầu, ngươi đánh hắn xong tiểu tử kia ngược lại rất biết điều, sau đó còn tham luận tiên sinh điển cố Tào Quế luận chiến.
Trịnh Ngôn Khánh nói:
- Tiên sinh nói là Đậu Hiếu sao?
- Chính là hắn!
Ánh mắt của Lý Cơ trở nên ngạc nhiên rồi khẽ nói:
- Chỉ là ta ngược lại không biết, ngươi ngay cả Tào Quế luận chiến cũng biết sao?
- Đệ tử cũng biết một hai.
- Đại lão gia nhà con trước kia đọc kinh Xuân Thu, con ở An Viễn đường lúc hầu hạ đại lão gia đã từng nghe ông ấy đọc qua mấy lần nên cũng có chút ấn tượng. Lúc đó đệ tử giáo huấn Đậu Hiếu tức giận quá nên nói vài câu, không ngờ lại làm cho sư phụ phiền toái.
- Không phiền toái, không phiền toái.
Lý Cơ cười ha hả, xoa đầu Trịnh Ngôn Khánh mà nói:
- Ngươi đúng là hiền tài, có bổn sự này đúng là không tầm thường, ta cao hứng còn chưa kịp làm sao trách cứ ngươi được. Ngươi không biết tiên sinh kia lúc nói với ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964712/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.