Trịnh gia ở ngoài Lạc Dương thành có diện tích gần một nghìn khoảnh ruộng. Tuy nói từ khi Khai Hoàng tới nay, Tùy Văn Đế không ngừng tăng cường mở rộng đồn điền nhưng đại bộ phận vẫn bị các thế gia vọng tộc chiếm cứ. Không nói đến những ruộng đồng này thuộc phần lớn cùa Trịnh gia mà những lộ điền kia muốn Trịnh gia trả lại cũng không phải là một điều dễ dàng. 
Nhớ ngày đó Trịnh gia tại thời kỳ cường thịnh, ở Lạc Dương cũng có vài vạn khoảnh ruộng tốt. 
Hôm nay giảm bớt xuống còn nghìn khoảnh, cũng là biểu thị cho thế gia vọng xuống dốc. Tuy rằng lạc đà gầy có thể lớn hơn ngựa béo nhưng Trịnh gia hiện tại đã không còn như xưa. 
Đầu xuân tiết trời ruộng đồng tràn ngập sinh khí. 
Mười mấy vọng khí sư tại điền trang quản lý, mấy vọng khí sư này là chức nghiệp của bọn họ, cũng giống như là thầy phong thủy, công tác chủ yếu là thăm dò đồng ruộng. 
Ruộng đồng này phải phân chia thế nào? 
Khối đất nào không dùng, khối đất nào dùng để trồng trọt. 
Nếu không có vọng khí sư đến thăm dò thì không dễ dàng khởi công. 
Nhìn những vọng khí sư bận rộn kia Trịnh Ngôn Khánh không khỏi cảm khái. 
Thời đại này, ngành nghề nào cũng có chuyên gia, không ngờ thăm dò đất đai cũng trở thành một chức nghiệp. 
Cái gì gọi là chuyên nghiệp? 
Cái này chính là chuyên nghiệp. 
Ít nhất ở đời sau, Trịnh Ngôn Khánh vẫn chưa thấy tỉ mỉ phân chia như vậy. 
Vài tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964665/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.