- Có chuyện gì sao? - Nó khoanh tay trước ngực nhìn người con trai đứng trước mặt mình.
- Phải có chuyện gì thì mình mới được gặp cậu sao? - Người con trai ấy nhếch mép nhìn nó.
- Mình biết cậu gặp mình là có chuyện cần nói mà, vòng vo mãi làm gì hả...Ken? - Nó nhún vai nhìn hắn.
- Đúng là không qua khỏi mắt câu.- Hắn cười trừ ngừng một lát rồi nói- Không định về nhà sao?
- Không.- Nó trả lời một cách lạnh lùng mà không cần suy nghĩ.
- Hai bác nói với mình rằng họ lo cho cậu lắm, bảo mình khuyên cậu về nhà.- Hắn nói bước lại đứng gần nó.
- Lo lắng, cái lý do như vậy cũng nói được không hiểu họ nghĩ gì nữa.- Nó cất giọng trầm trầm lạnh như băng và mang đầy sự khinh bỉ đối với người mà nó gọi bằng cha, mẹ kia.
- Mình không cấm cậu chỉ nói lại lời bác ns với mình thôi. Mình cũng không ủng hộ gì cái việc nhảm nhí này.- Hắn xoa đầu nó an ủi.
- Cảm ơn.- Nó cười nhẹ nhìn hắn.
- Chúng ta là bạn mà, thôi mình về lớp trước. Cậu vào sau nha.- Hắn nháy mắt tinh nghịch điều mà hắn chưa từng làm với một người nào khác. Rồi từ từ quay người bước đi.
- Hai người vừa đi đâu đấy? - Thấy nó vừa bước vài lớp nhỏ đã nhảy ngay ra cạnh nó cười cười.
- Chỉ là chuyện cũ thôi.- Nó nhún vai bước về chỗ ngồi.
- Vậy sao mà mày không định về thật à? - Nhỏ nói mặt nghiêm túc hẳn.
- Không. - Nó lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ty-hoc-duong/771010/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.