Bất thình lình xuất hiện một chùm sáng màu trắng xé toạc đêm tối, nó cũng xé toạc nội tâm tồn tại sự sợ hãi của mọi người.
Đây không phải là một hòn đảo hoang sao?
Tại sao lại có ánh đèn?
Hơn nữa nó còn từ lòng đất chiếu ra…
"Ừng ực~~"
Có người nuốt một ngụm nước bọt, tuy âm thanh không lớn, nhưng rõ ràng đã lấy lại sự kinh ngạc cho đám đông.
"Bà mẹ nó!"
Chỉ nghe thấy Lý Thuần Chương hét to, sau đó chạy về phía trước.
Khiến những người còn lại cũng nhao nhao chạy theo.
Từ Triết cũng không ngoại lệ, cũng cùng đám Lâm Khả Nghi cất bước đuổi theo.
Nơi này ngày bình thường bọn hắn cũng đi đến không ít lần, nó hoàn toàn là một mảnh đất đá trống trải, căn bản không có cái gì khác thường.
Nhưng hiện tại mặt đất đá trụi lủi này lại xuất hiện một tấm kính hình tròn, mà chùm sáng khi nãy cũng từ những tấm kính này chiếu ra.
"Ông trời ơi! Đây lại là chuyện gì nữa?"
"Ai có thể nói cho tôi biết, ở trên đảo hoang thì lấy đâu ra ánh đèn? Mà nơi này căn bản không phải là đảo hoang!"
"Chắc ở trên đảo này còn có người khác"
"Tôi cảm thấy chúng ta sắp được cứu, Haha."
Có người kích động cười lớn.
Ngọn đèn xuất hiện đối với nhiều người mà nói, nó là dấu hiệu của nền văn minh hiện đại là hy vọng để liên lạc đến thế giới bên ngoài, thâm tâm của bọn họ từ mấy ngày trước đến nay đều tồn tại sợ hãi, mà sợ hãi cũng tan biến khi những chùm sáng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-thuan-khiet-nhat-tu-tien-gioi/212902/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.