Trân Trân được tin bản thân phải gả sang nước Hoàng xa xôi, lại nghe tin Tứ vương gia và công chúa tỷ tỷ sẽ nhanh chóng thành thân. Cô lại nghĩ đến nhân duyên giữa cô và Tuấn Quốc, cũng không thể biết nó là gì, nay lại trở thành nhạt mẫu của anh, trở thành mẫu thân của công chúa tỷ tỷ xem ra thật đáng nực cười. Nhưng ý chỉ của thánh thượng khó lòng làm khác, dẫu sao người cô yêu thương cũng không đáp trả lại tình cảm, thành thân cùng ai cũng không còn quan trọng nữa.
-Trân Trân, tỷ nghe tin từ bọn người trong vương phủ, chuyện này không phải đã làm khó muội sao? - Công chúa ghé thăm phủ Phó đô sát, tìm Trân Trân hỏi rõ chuyện vừa nghe được.
-Là ý chỉ của Hoàng thượng, e rằng muội không có quyền quyết định, vả lại muội cũng là không có ý trung nhân, là Hoàng thượng nghĩ tốt cho muội mà thôi, sang đất nước của tỷ chẳng phải trờ thành thê tử của phụ thân tỷ, là mẫu nghi của đất nước.
-Nhưng mà sao tỷ tỷ lại không hiểu muội, một đoá hoa như muội lại lụi tàn tuổi thanh xuân bên cạnh phụ thân ta. - Công chúa lắc đầu nắm lấy tay Trân Trân mà nói. -Muội an tâm, chuyện lần nay ta sẽ làm chủ cho muội.
Trân Trân không biết phải nói ra lời nào, chuyện lần này chính là nếu cô không gả sang bên ấy thì hôn sự giữa công chúa và Tuấn Quốc có thể gián đoạn, quan trọng lại là mối quan hệ giữa hai nước sẽ không còn tốt đẹp như hiện tại.
Tuấn Quốc cùng Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-em-den-day-de-anh-nguoc/748822/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.