Tại biệt thự nhà họ Uy đêm đó, Ngọc Diệp sau khi cùng ăn tối cùng Uy lão gia thì không biết phải làm gì. Cô bé lần đầu được ăn nhiều món lạ như vậy, lại lần đầu bước vào một nơi giống hệt như cung điện trong những câu chuyện cổ tích mà mẹ cô bé thường kể khi bà còn sống.
- Cháu tên gì. - Uy lão gia nhìn nét mặt lạ lẫm của cô bé liền ngồi bên cạnh làm quen.
- Dạ, con tên Ngọc Diệp.
- Cái tên thật là đẹp, cả con và chị gái con đều rất là xinh đẹp. - Uy lão gia nói.
- Ông biết chị hai con ạ. - Ngọc Diệp bất ngờ, đôi mắt tròn xoa lấp lánh. - Chị hai con là một người rất tài giỏi.
- Tất nhiên là ông biết. - Uy lão gia xoa đầu Ngọc Diệp. - Con xem hoạt hình nhé, ta phải đi đánh cờ rồi.
- Dạ. - Ngọc Diệp đáp, ánh mắt nhìn về phía Uy lão gia đang đi về hướng một căn phòng lớn.
Đang xem phim hoạt hình trên tivi thì bỗng nhiên Ngọc Diệp cần phải đi vệ sinh, căn nhà lớn như vậy không nhìn ra nơi nào là nhà vệ sinh. Uy lão gia vỉ sợ Ngọc Diệp sợ hãi đông người nên căn dặn người làm không được phép đi lên phòng khách. Không biết hỏi ai nhà vệ sinh ở đâu, Ngọc Diệp nhanh chóng bước về phía căn phòng mà Uy lão gia bước vào.
Bên trong, Uy lão gia đang đánh cờ cùng quản gia của nhà họ Uy… nét mặt thâm trầm suy tính.
- Ông ơi. - Ngọc Diệp đi lại gần phía Uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-em-den-day-de-anh-nguoc/748727/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.