Những cơn mưamùa đông đổ xuống, từng cơn gió kéo rít lên đưa những hạt mưa nặng hạt uốn mìnhtheo từng nhịp gió. Trên sân thượng của trung học Đại Uy, một cô gái mặc một bộtrang phục bị xé rách, trên người chi chít vết thương vẫn còn ướm máu, cô vẫn nằmđó không nhúc nhích… những hạt mưa rơi xuống làm vết thương kia rát buốt hơn,toàn thân ướt như một con chuột bị lũ mèo rượt đuổi trong mưa. Cô nhếch môi cười,duỗi bàn tay ra hứng những giọt mưa đang rơi xuống…
Uy Phong theodõi camera trong trường liền nhìn thấy bóng dáng Ngọc Hân đang đi về phía sânthượng. Khi anh chạy đến sân thượng thì bên trong đã khóa lại, trong lòng hiệntại lo lắng như lửa đốt anh dùng một chân đạp mạnh cánh cửa sân thượng.
-Ầm.– Cánh cửa tung ra.
Ngọc Hân nghetiếng động quay lại nhìn về phía cánh cửa, Uy Phong đang từ bên trong bước ra…Cô khẽ nhắm mắt lại cố gắng tự bản thân mình đứng lên khi toàn cơ thể đau nhức.
Nhìn thấy bộdạng của cô, Uy Phong hết sức kinh ngạc… vì sao Ngọc Hân vừa chuyển đến Đại Uyđã có người ức hiếp, lại ra tay nặng như vậy… Là vì anh mang cô đến, nhưng lạikhông thể bảo vệ cô.
-Hân,…tôi đưa cô về. – Uy Phong chạy đến đỡ cô. Trời mưa rả rít cũng làm ướt đẫm chiếcáo của anh.
-Cútđi. – Ngọc Hân hất tay Uy Phong ra.
-Nóicho tôi biết, ai đã khiến cô ra nông nỗi này chứ. – Uy Phong nắm lấy bàn taycô, nhìn vết thương trên cơ thể mà đau xót.
-UyPhong… tránh xa tôi ra. – Một lần nữa cô cố gắng hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-em-den-day-de-anh-nguoc/748719/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.