Chỉ vài phút sau hai người đã đến bến cảng nhưng họ đã lỡ chuyến phà rồi nên phải đỗ lại chờ chuyến phà kế tiếp, Gia Uy bảo Khả Khả xuống xe hít thở không khí một chút cô cười như không cười bước xuống xe, tâm trạng xấu đến cực độ cho nên phong cảnh đối với cô lúc này dù có đẹp đến đâu thì cũng không hơn không kém cái bãi rác đâu nha.
Cô đồng ý là cô ghen vô lý rõ ràng biết anh đang làm nhiệm vụ vậy mà lại không thể nào chấp nhận được điều này, tối qua Khả Khả đã muốn dậy đi tìm anh nói cho ra lẽ nhưng mà anh đang làm nhiệm vụ chỉ cần sơ hở một chút liền mọi thứ bị bể có phải là gánh tội rất lớn hay không.
Đến hôm nay thì quyết định rời đảo vì cô biết nếu cô còn ở đây sẽ khiến anh phân tâm nên tốt nhất là tự giác biến đi sẽ tốt hơn, còn chuyện sau đó thì để anh hoàn thành nhiệm vụ rồi về hãy tính tiếp.
_ Khả Nhi phà sắp đến rồi mau lên xe.
Đang trong vòng suy nghĩ của mình thì cô bị làm cho giật mình bởi tiếng nhắc nhở của Gia Uy, thật chất ra từ nãy giờ Gia Uy cũng là nhìn cô một chút cũng không rời anh nhìn ra cô đang sầu não nhưng không biết đó là vấn đề gì, cũng không tiện hỏi vì sợ sẽ chọc cho cô càng buồn thêm nếu như thế thì anh sẽ càng đau lòng.
_ Khả Khả.
Khi Khả Khả vừa mở cửa xe thì đằng sau nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-duoi-lop-quan-trang/2687404/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.