Một màn đối thoại đó đều lọt hết vào tai các người trẻ tuổi ngoài kia, bọn họ trợn tròn hết cả con mắt miệng không ngậm lại được há thật to to to to.  
_ Sao tôi phải đi với anh cơ chứ? - Khả Khả sau một phút bất ngờ, cảm thấy điều này sai quá sai. 
_ Quân lệnh! - Thời điểm này anh nhất thời không tìm ra được lý do gì liền cho ra một lý do khiến người nghe bật ngữa.  
_ Nếu như không có lý do chính đáng, tôi không đi. - Ha, cô đâu phải con ních đâu, cái gì mà quân lệnh, ha, đùa chắc.  
_ Quân Lệnh. - Anh không đáp lại chính đáng, vẫn cứ phun ra hai chữ này.  
_ Quân lệnh cái rắm, bổn tiểu thư đây không đi, Thiếu Tướng có bệnh thì đến khám, không bệnh thì mời ra không tiễn- Cô bị chọc cho nổi điên với hai cái chữ kia rồi.  
Từ nhỏ đến lớn cũng vậy, ba ba đại tướng hở một chút đều " Quân Lệnh ", mở miệng lên cũng " Quân Lệnh ", khép miệng lại cũng " Quân Lệnh ". Khả Khả ta đây cóc sợ.  
Cái cô gái nhỏ này thật khó dạy, anh không thèm nói nhiều với cô nữa trực tiếp nắm tay trắng nõn của cô kéo ra khỏi lều y tế. Xuyên qua 4 con người đang đông cứng trước phòng.  
Ra đến xe, anh một lựa nhẹ đưa thẳng cô lên ghế phụ sau đó tự mình đi đến ghế tài ngồi vào nhấn ga vuột mất.  
_ Nè, bác sĩ Lâm đắc tội với người đó sao? - Tiểu Nhàn mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-duoi-lop-quan-trang/2687346/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.