Sau một màn rầm rộ, Khả Khả chỉ muốn mau mau rời khỏi sân khấu ngay, cô đâu có ham hào quang đâu a.
Da mặt của cô cũng tương đối dày, nhưng mà nó chỉ dầy khi mà gặp mỹ nam nam bạch kiểm thôi, còn mà với những thánh thần ở đây cô mặt mỏng còn hơn cái bánh tráng.
Ráng chống chọi một hồi, cuối cùng 2 người MC cũng chịu thả cô ra cho cô về lại vị trí của mình.
Dọc đường đi hai hàng ghế, các chiến sĩ nhìn cô bằng con mắt ngưỡng mộ vô cùng cô thật sự không quen cho lắm a.
Vốn là trốn đến đây để tránh cái hào quang của ba ba đại tướng, muốn mình yên yên ổn ổn sống qua ngày, còn sẽ lấy một người chồng là văn phòng đã quá ổn rồi.
Mất nữa ngày vật vả mới xuống được đến chỗ của mình, vừa ngồi xuống cô liền thở ra một hơi. Lúc này điện thoại trong túi của cô rung một cái, đó là một tin nhắn.
_ 30 phút nữa gặp ba ở xe! - Ba ba đại nhân gửi cho con gái nhỏ một tin nhắn.
_ Dạ, ba ba đại nhân. - Xong rồi, thôi xong rồi, cuộc đời này chết chắc rồi.
Trong đầu cô lúc này ảo não vô cùng, nếu mà gặp trực tiếp như vậy có phải là tự mình lấy đá đập chân mình hay không cơ chứ.
Thôi kệ nó đi, nếu mà bị phát hiện thì xin chuyển công tác ở thành phố khác nữa, tránh xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Thời gian ứng định đã đến,trên sân khấu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-duoi-lop-quan-trang/2687334/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.