Xế chiều, đang ôm Sở Minh ngáy khò thì điện thoại cô vang lên. Cô vươn tay tắt đi.
Vang thêm lần nữa.
Tiếp tục tắt.
Lần nữa.
Tắt.
Lần thứ n.
"Mẹ mày nha, gọi cái *** gì mà lắm." Mục An Nhiên bực bội nhấc máy, bất chấp người nghe là ai, chửi tất!
"Ha ha, Mục tổng, bình tĩnh nào. Tôi đến chuẩn bị sinh nhật cho Sở Thiếu nhé?" Tiểu Trần cười khan vài tiếng. Không hiểu sao hắn có thể cố chấp gọi hết lần này lần khác như vậy, dù sao cũng đâu phải việc của mình? Dính vào làm gì nhỉ?
Nghe đến Sở Minh, cô mới hạ nhiệt được một chút. "Qua."
"Vâng vâng, cô tìm cách đưa cậu ấy đến chỗ khác đi, tôi qua ngay đây."
Mục An Nhiên rời giường, ra khỏi phòng. Đưa anh đi chỗ khác à? Ngủ như vậy sao đưa? Không xuất hiện là được chứ gì? Nhốt lại.
Cô khóa cửa phòng lại, để Sở Minh một mình nằm trên giường.
Tiểu Trần rất đúng giờ, chỉ một lát sau đã có mặt ở nhà cô. Phía sau còn có hai người xách rất nhiều đồ.
"Mục tổng, cô có muốn mời ai nữa không?"
"Tôi không có bạn."
Tim Tiểu Trần bỗng thấy nhói một cái, hắn không thể làm bạn với cô sao? Một người từng ấy tuổi đầu lại nói mình không có bạn? Cũng đúng, từ khi theo cô quản lí công ty đến giờ, ngoài Sở Minh là bạn trai thì làm gì có ai bên cạnh cô nữa! Mặc dù là người hay trêu chọc cái đẹp nhưng lại chẳng bao giờ kết giao với ai. Luôn luôn tỏ sự xa cách mà lạnh lùng.
"Không đâu, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-dung-di-ma/3756243/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.