Đến khi ra khỏi nhà Sói, Sở Minh vẫn có chút ngẩn ngơ. Anh nhìn đồng hồ của mình, quá trình chưa tới 5 phút. Cô có thật là đến thăm bệnh không vậy?
"Mục tổng, kế tiếp chúng ta về?" Tiểu Trần chủ động ngồi vào ghế lái, cô và Sở Minh ngồi phía đằng sau.
"Chưa vội. Chúng ta đi phá phách một chút." Mục An Nhiên híp mắt đầy nham hiểm khiến cho Sở Minh và Tiểu Trần rét run. Oa, bảo bối đáng sợ quá a!
- ------
Phòng làm việc.
"Thiếu gia, đơn hàng quan trọng của chúng ta vừa bị phá thảm kìa." Người làm chạy vào, cung kính với người trẻ tuổi đang ngồi trên ghế.
"Điều tra được chưa?" Giọng nói trầm ổn, cuốn hút vang lên.
"Là... Là Mục An Nhiên của Hồng Môn ạ." Giọng nói của người đưa tin có chút run rẩy.
"Ố là la. Mục tổng thật nhanh tay a!" Người được gọi là thiếu gia đang ngồi trên ghế nựng mèo. "Bơ thấy thế nào? Nên trả đũa không nhỉ? Ừm, no no. Chúng ta là con trai, chấp vặt làm gì chứ. Đúng không?"
"Meo."
Con mèo lông trắng buốt với đôi mắt to tròn đáng yêu dụi đầu hắn một cái.
Hắn hài lòng vẫy vẫy cho người ra ngoài rồi tiếp tục vuốt ve mèo miệng còn lẩm bẩm. "Trò chơi bắt đầu."
- -----
"An Nhiên, em biết thế lực kia là ai chưa?" Sở Minh đi bên cạnh cô hỏi. Bọn họ đang đi đến nơi mà toàn bộ nhân lực của cô có mặt.
"Biết chết liền."
"Vậy sao em phá như đúng rồi vậy?"
"Ngứa mắt." Mục An Nhiên đưa ra lí do hết sức đúng đắn.
"Đừng đùa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soai-ca-dung-di-ma/3756241/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.