“Ngốc tử…”
—
Ánh mắt Tề Mộc Dương tràn đầy cầu xin ướt át, hắn há miệng, thở dốc dồn dập,
“Em còn chưa làm sạch…”
Ta chần chừ, tay chế trụ trên thắt lưng hắn cũng dừng một chút, hỏi, “Chỗ nào… chưa làm sạch?”
Tề Mộc Dương xấu hổ nhắm mắt lại, chân kẹp chặt eo của ta, một bộ dạng sắp khóc. Hắn kéo tay ta sờ đến địa phương giữa hai chân mình.
Ta có chút kinh ngạc. Kì thật ta vẫn biết nam nhân cùng nam nhân phải làm như thế nào, chẳng qua đó là thật lâu trước kia tình ngờ nghe được nên đã quên. Hắn kéo tay ta đụng đến chỗ đó ta mới đột nhiên nghĩ tới, nhất thời có điểm xấu hổ.
Tề Mộc Dương bị ta sờ vẫn run rẩy, thanh âm khàn khàn, bao hàm tình dục nói,
“Anh giúp em lộng lộng.”
“…” Ta không nói chuyện, chỉ là lật người hắn lại, để hắn dùng khuỷu tay và đầu gối chống đỡ cơ thể.
Tề Mộc Dương hưng phấn đến phát run, eo hắn sụp xuống, làn da nõn nà trong màn đêm dường như có thể trắng đến phát sáng. Hắn ghé vào trên sopha đong đưa eo, như dã thú phát tình mà không ngừng thở dốc rên rỉ.
Ta chợt nói, “Tề Mộc Dương, thật ra cậu cũng không ngốc, đúng không?”
Những lời này như cái nút khiến Tề Mộc Dương lập tức im lặng, không dám phát ra một điểm âm thanh, tựa hồ ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
Ta tiếp tục nói, “Hoặc là cậu đã không ngốc nữa rồi? Gần đây mới thanh tỉnh sao?”
Ta tuy nói như vậy nhưng trong lòng vẫn biết điều đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soa-tu/110817/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.