"...Lỡ như Thẩm Trác Vân trở về..."
"... Nó mà dám nói thì..."
Khi cánh cửa được đẩy ra, các nam sinh đang nhỏ giọng đàm phán điều gì đó.
Tần Mặc mấy ngày nay luôn ở trong tình trạng căng thẳng, trong đầu không ngừng nhớ về hình ảnh Thẩm Trác Vân nằm trên mặt đất, có đôi khi sẽ nhớ tới Thẩm Trác Vân sờ đầu cậu trong ánh mắt còn mang theo chút kỳ dị, bò lên giường trên.
Tần Mặc cảm thấy bản thân chỉ như chú chim non, tới nơi này người cậu thân cận nhất chính là Thẩm Trác Vân, vẫn luôn cùng tiến cùng ra, giúp đỡ cậu cũng là Thẩm Trác Vân. Người ba quan hệ huyết thống có thể đưa cậu vào một cõi như vậy, nhưng Thẩm Trác Vân luôn sẵn sàng đối xử tốt với cậu. Tần Mặc đã nghĩ về hắn mọi lúc, thế nên lúc Thẩm Trác Vân bị thương cậu cũng nóng lòng.
Miệng vết thương rách to như vậy có thể khâu lại không đây?
Dùng chai rượu để đâm, nhỡ đâu nó có nhiều vi khuẩn thì sao?
Tại sao hắn lại đánh nhau với huấn luyện viên?
Tần Mặc trong đầu loạn thành một đoàn.
Cậu từ nhỏ tính tình lãnh đạm, không giống như Thẩm Trác Vân, chỉ cần ở bên nhau ngốc một hồi là tâm tình sẽ tốt lên.
Nhưng Thẩm Trác Vân đã xảy ra chuyện.
Tần Mặc nằm ở trên giường lăn qua lộn lại đến khi tắt đèn, đầu óc đã không còn thanh tỉnh, cậu cảm giác cổ chân mình hơi lạnh.
Có một cái gì đó đang bắt lấy cổ chân cậu, còn dùng sức kéo cậu xuống dưới giường.
Buổi tối gặp được loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soa-sinh-hoc-sinh-ca-biet/945088/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.