Mạc Quân Thần và Trác Nhiên chính thức ở chung, tất nhiên đều là do mẹ Mạc đề nghị, cũng một phần là mong muốn của Mạc cưa cưa, nên cả hai sống ở căn hộ của cô.
Trác Nhiên vẫn không hiểu Mạc Quân Thần có vấn đề về thần kinh hay không, hay là do anh sống sung sướng quen rồi mà lại đi đề nghị ở chung căn nhà bé nhỏ với cô.
Sau một tuần sống chung, cô thật sự không chịu nổi nữa rồi, thấy Mạc Quân Thần đang vắt chân nằm ườn ra ghế, cô liền nhảy ngay lên người anh bóp cổ khiến anh ngạt thở.
''Mạc Quân Thần, anh có chuyển ra ngoài không hả?''
''Em là người phụ nữ của tôi, nhà em cũng là nhà tôi.'' Anh mặt dày cười cười, Mặt lãnh khốc lần đầu gặp đâu? Tàn độc lạnh lùng đâu? Dối trá.
''Hừ, anh ngày ngày tranh giường của tôi, tranh đồ ăn của tôi, tranh phòng tắm với tôi nữa, hừ có đàn ông nào như anh không hả?''
Anh cười cười để mặc cô đang làm loạn trên người mình:'' Cũng chỉ là ngủ chung giường, ăn cơm em nấu, tắm chung với em, có cần nói khó nghe vậy không? Có phải chúng ta chưa nhìn thấy thân thể nhau bao giờ đâu, có gì phải ngại.''
Trác Nhiên tức sôi máu:'' Anh không ngại nhưng tôi ngại đấy, hừ một tuần tối nào anh cũng làm, tôi mệt lắm rồi đấy.''
Chết rồi, cô nói ra điều ấm ức nhất rồi, Mạc Quân Thần anh cũng quá dũng mãnh rồi, làm liền một tuần.
''Em uất ức hả? em thấy không đủ phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-yeu-2/2305250/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.