Mạc Quân Thần tới công ty, dáng vẻ trái ngược hoàn toàn khi ở cạnh Trác Nhiên, đứng trong thang máy chuyên dụng, một tay đút túi quần, một tay dơ lên để anh nhìn đồng hồ. Bên cạnh là Tống Thừa Nhân lải nhải không ngừng.
''Quân Thần, cậu dạo này vui nhỉ, mọi công việc của cậu đều giao hết cho tôi, thế mà lương không tăng thêm một xu nào là sao? Hừ, thế mà tên Lâm Thác Khương đó, cậu lại tăng lương là có ý gì? Hả?''
Mạc Quân Thần cất giọng nhàn nhạt:'' Cậu ấy vừa chia tay người yêu.''
''Thật á? Phải chúc mừng mới được.'' Tống Thừa Nhân cười cợt, gật gật đầu.
Đúng lúc đó, cửa thang máy mở, Lâm Thác Khương đứng bên ngoài, mặt hiện ba vạch đen, hai mắt nhìn trừng trừng Tống Thừa Nhân.
Mạc Quân Thần phản ứng trước, đi ra khỏi thang máy:'' Tự lo liệu đi.''
''Mạc Quân Thần, đợi tôi cái nào.'' Tống Thừa Nhân cũng nhanh chóng tảng lờ đi chỗ khác, chạy với theo Mạc Quân Thần.
Lâm Thác Khương gằn giọng:'' Cậu chết chắc rồi Tống Thừa Nhân.''
''Ấy ấy, bạn Thác Khương, có gì từ từ nói.'' Tống Thừa Nhân đi ngang hàng với Lâm Thác Khương, giở giọng nịnh nọt.
Lâm Thác Khương lườm qua:'' Hừ.''
''Vừa nãy tôi và Mạc Quân Thần đang tính chúc mừng dự án mà, không có ý gì đâu.'' Còn gật đầu phụ họa.
Lâm Thác Khương đâu dễ để yên, nhân lúc không có ai đi qua, liền túm cổ Tống Thừa Nhân nhấc lên:'' Cậu còn muốn chúc mừng nữa không? Hả?''
''Thả xuống đi, tôi biết cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-yeu-2/2305218/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.