Vân Thiên Mộng theo hai nha hoàn đi về phía hậu viện, có lẽ vì nhân số trong tướng phủ không đông nên nàng cảm thấy hậu viện rất yên tĩnh.
“Phu nhân, mời qua bên này ạ!” Một nô tì xinh xắn nói với Vân Thiên Mộng, thân thể hơi nghiêng về phía một viện nhỏ, như ám chỉ nàng hãy đi về phía đó để cho nàng khỏi vì cảm thấy không biết đường mà xấu hổ.
Thấy một tiểu nha đầu phủ Sở Tướng cũng nhanh nhẹn, thông minh như thế, Vân Thiên Mộng khẽ cười, gật đầu rồi đi về phía đó.
So với tiền viện trang trọng, nghiêm túc, hậu viện lại trồng không ít kỳ hoa dị thảo, mùi thơn ngan ngát lan tỏa trong không khí, hơn nữa giữa mùa đông vẫn tươi tốt, nở hoa, đúng thật là khiến Vân Thiên Mộng kinh ngạc.
Theo hai nha đầu đi qua lối đi rải đá cuội về phía đông nam, cuối cùng cũng tới một tiểu viện.
Trên cái cổng vòm hình tròn có một tấm biển bằng gỗ tử đàn, trên viết mấy chữ bằng mực nước màu xanh sẫm: “Mộng Hinh tiểu trúc”, bút pháp vừa có lực, lại vừa mềm mại đầy nhu tình làm cho nàng không khỏi cười một tiếng, hỏi: “Trước đây đã có tên này rồi sao?”
Tiểu nha đầu mỉm cười, nghiêm túc đáp: “Bẩm phu nhân, trước kia chỗ này là nơi ở của tướng gia, tên là Túy Tùng hiên. Cái tên Mộng Hinh tiểu trúc là trước khi tướng gia đi Lạc thành đã sai Hồng quản gia sửa lại.
Nói xong, hai tiểu nha đầu không giấu diếm mà mở to hai mắt, tinh tế quan sát Vân Thiên Mộng. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677215/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.