"Hai cậu lâu rồi mới tới Hầu phủ một lần, không bằng ngồi lại nói chuyện thêm với bà ngoại. Công vụ ngày nào cũng có, cần gì phải cấp bách ngay giờ? Huống hồ, bây giờ cậu cũng không ở trong Hầu Phủ, hai vị có tới Thanh Tùng Viện cũng chỉ mất công một chuyến mà thôi.”
"Sao có thể như thế được? Mới vừa rồi quản gia nói rõ ràng Hầu gia đang ở trong phủ!" Đàm thị kia thấy Vân Thiên Mộng cố ý làm khó dễ, sợ phu quân mình lại bỏ qua cơ hội tuyệt vời lần này thì sốt ruột mở miệng phản bác.
Không ngờ rằng, lời của nàng lại khiến mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía nàng, thần sắc trong mắt mỗi người khác nhau. Trong đó, trong mắt Khúc Viêm chứa đựng vẻ tức giận nặng nề nhất. Đàm thị giờ mới ý thức được mình sai rồi, trên mặt nhất thời lúc hồng lúc trắng, lại thêm e ngại ánh mắt Khúc Viêm mà chỉ biết cúi đầu ngồi yên, không dám mở miệng nhiều lời.
"Ta cũng không biết quản gia Hầu phủ lại quản lí luôn cả hành tung của chủ tử rồi. Xem chừng, Trương quản gia càng lớn tuổi càng hồ đồ phải không?" . Lão thái quân trong nháy mắt liền hiểu ra ý tứ của Vân Thiên Mộng, cười lạnh một tiếng rồi nhàn nhạt mở miệng.
Chẳng qua là, Lão thái quân xưa nay trước mặt những đứa con vợ kế này đều vô cùng uy nghiêm, chỉ là một lời hỏi nhàn nhạt thế thôi cũng đã khiến cho Đàm thị cùng Bạch thị sợ hết hồn hết vía.
Nhất là Bạch thị ngồi bên cạnh Đàm thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677167/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.