Chớp mắt, Vân Thiên Mộng đã ở phủ Phụ Quốc Công dưỡng bệnh được hai tháng có thừa. Mà trong khoảng thời gian đó, Vân Huyền Chi và Lão thái thái chỉ cử người tới hỏi thăm ân cần một cách tượng trưng được một hai lần, liên không thấy bọn họ có thêm bất cứ hành động gì khác.
Nhưng Liễu di nương cùng với Vân Yên thì lại thường xuyên qua đây thăm hỏi Vân Thiên Mộng, mà Liễu di nương càng sợ Vân Thiên Mộng ở phủ Phụ Quốc Công không quen, đặc biệt phái chủ hiệu may nổi tiếng Giang Nam tới phủ Phụ Quốc Công, may cho Vân Thiên Mộng mấy bộ trang phục hè kiểu dáng đang thịnh hành.
Hành động này không lọt qua mắt Cốc lão thái quân, nhưng bà lại lấy làm hài lòng, cũng bởi vậy, khi Vân Yên thường xuyên tới đây thì hạ nhân của phủ Phụ Quốc Công cũng không ngăn trở nữa, đều là thoải mái cho qua.
Mà bên người Vân Thiên mộng cũng chỉ để lại một nha hoàn là Mộ Xuân, vú Mễ vẫn ở lại Tướng phủ quản lý Khởi La Viên, nhưng mỗi ngày đều qua đây bẩm báo với Vân Thiên Mộng tất cả động tĩnh của mọi người trong Tướng phủ. Vì vậy, Vân Thiên Mộng dù là đang ở phủ Phụ Quốc Công nhưng đối với tình hình bên trong Tướng phủ vẫn rõ như lòng bàn tay.
Xuân qua hè đến, thời gian đầu tháng sáu đã có cảm giác nắng hè chói chang, Vân Thiên Mộng mặc y phục mùa hè mỏng từ tơ lụa thượng hạng ngồi trên lầu trong Thính Vũ Hiên, ánh mắt bình lặng nhìn những khóm thủy tiên nở hoa rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677160/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.