Liễu Hàm Ngọc thật sự không ngờ Vân Thiên Mộng lại hỏi ngược như thế này, khuôn mặt đang tươi cười nhất thời khựng lại một chút. Nàng lập tức rũ mắt xuống, khoé miệng xẹt qua một tia cười khổ, giọng nói có chút chua xót đáp lại:
"Đời này có thể hầu hạ Tướng gia cùng đại tiểu thư đã là phúc khí của nô tì!"
Vân Thiên Mộng cười nhạt nghe Liễu Hàm Ngọc "nghĩ một đằng, nói một nẻo" trả lời nàng, nhưng không vạch trần nàng ta nói dối!
Thử nghĩ xem, làm gì có nữ tử nào nguyện ý cùng nữ nhân khác chia sẻ trượng phu của mình chứ?
Mặc dù ở thời cổ đại này, các nữ nhân đều bị những điều cấm kỵ trói chặt ngôn ngữ, cử chỉ của bản thân, nhưng ở sâu trong lòng mình, đối với việc thay phu quân nạp thiếp cũng sợ là vạn phần không đồng tình đi!
Nhưng mà Liễu di nương một là không có con trai, hai là không có nhà mẹ đẻ cường thế hậu thuẫn. Nếu chỉ dựa vào vài ngày ân sủng để ngăn chặn Tô Thanh e rằng chỉ là suy nghĩ hão huyền mà thôi!
Hơn nữa tuổi của nàng ta cũng không còn trẻ, nếu như sau này phải nhìn thấy Vân Huyền Chi tự nạp thiếp thì chi bằng hiện tại biểu hiện hào phóng khéo léo một chút, thay Vân Huyền Chi tính toán một tí. Ngoài việc có thể lấy lòng Vân Huyền Chi, lại còn có thể làm cho nữ tử kia cảm kích nàng, sau này cũng có thể dùng nữ tử đó áp chế Tô Thanh. Quả thật là "một mũi tên, trúng ba con nhạn", nàng cớ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677109/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.