"Nô tỳ bái kiến Đại tiểu thư!”
Dùng bữa tối xong, vú Mễ liền theo Mộ Xuân tới gặp Vân Thiên Mộng!
Lúc này, trong phòng đã thắp đầy nến, toàn bộ gian phòng sáng trưng, Vân Thiên Mộng vẫn đang nghiêm túc đọc cuốn sổ kia. Vẫn y nguyên như ban ngày, nàng vẫn mặc bộ váy vàng có thêu hình những đám mây, bên trên đó còn điểm xuyết bằng hình thêu hoa lan vàng. Tóc nàng một nửa được buộc hờ hững bằng một sợi dây màu xanh, một nửa được búi lên cao bằng một cây trâm ngọc hình hoa lan. Khuôn mặt nàng thanh lệ như trăng rằm, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng như nước, tưa như có thể nhìn thấu hết thảy, khiến cho vú Mễ nhất thời quên cả tôn ti lễ nghĩa, hai mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Vân Thiên Mộng, dường như đang thấy lại vị Phu nhân năm xưa.
Chỉ là, gian phòng mà Phu nhân ở năm đó giờ lại quá đơn sơ và cũ nát.
Nếu như Phu nhân ở dưới hoàng tuyền biết Đại tiểu thư hiện đang sống như thế này, không biết sẽ đau lòng tới thế nào?
“Vú mễ, những nha đầu và bà vú khác đều sắp xếp ổn thỏa rồi chứ?”
Vân Thiên Mộng đã sớm thấy ánh mắt vú Mễ đang dò xét mình nên cũng không lập tức làm gì, thần sắc vẫn như thường nhìn chăm chăm vào danh sách ở trong tay, đến khi xem tới tờ cuối cùng nàng mới lên tiếng nói!
Nghe thấy Vân Thiên Mộng đột nhiên hỏi như thế, vú Mễ lập tức nén lại sự thương cảm trong lòng, sau đó đôi mắt cụp xuống, thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677107/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.