🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thủy Nhạc vừa mở cửa, liền bị mùi đồ ăn hấp dẫn. Lam Băng vậy mà lại nấu cơm! Mặc quần áo ở nhà, đeo tạp dề quanh eo, nghe tiếng mở cửa, ngẩng đầu, cười nhẹ: "Bảo bảo, em quên đóng cửa kìa ~"

"Ách..." Thủy Nhạc sờ sờ mũi, xoay người đóng cửa lại, mới thay giày đi qua, cách bàn ăn, hết nhìn đông tới nhìn tây: "A, đột nhiên thật đói a, có thể ăn chưa?"

Lam Băng đem món cuối cùng dọn lên, vừa cởi tạp dề vừa trả lời: "Chưa được."

"Tại sao?!"

"Lại đây, để chị ôm một cái trước đã." Nói xong dang rộng hai tay, cười như không cười nhìn cô.

Thủy Nhạc bật cười, chậm rãi đi đến trước mặt nàng, đứng yên nhìn vào mắt nàng hồi lâu, mới đưa tay ôm eo, gác đầu lên hõm vai nàng.

Lam Băng vòng tay siết chặt bả vai Thủy Nhạc, dùng mũi cọ sát tóc cô, hít sâu một hơi, sau đó nhắm mắt lại không nhúc nhích, trầm mặc.

Qua hồi lâu: "Hắc, không phải nói ôm một cái sao?"

"Một cái ý là một lần, không phải lập tức, là do em hiểu lầm."

Thủy Nhạc nhịn không được cười rộ lên, nữ nhân này, bắt đầu giở trò đểu giả, hừ... nhưng mà Lam Băng thờ ơ.

Lại qua hồi lâu: "Em đói bụng ~ chị còn muốn ôm bao lâu?"

"Chị đang nghĩ..."

"Cái gì?"

"Ăn cơm hay là ăn em."

"... Ăn cơm có được không? Thật sự rất đói."

"Được rồi."

Lam Băng rốt cuộc chịu buông tay, kéo Thủy Nhạc từ trong lòng mình ra.

Thủy Nhạc lại đột nhiên dùng sức ôm chặt eo nàng, xoay người đặt nàng lên bàn ăn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vi-ai-tinh-dao-dien-cung-ca-si/1758439/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.