Lại OANH một tiếng động va chạm chát chúa. Tuy có trầm hơn so với đấm vào Itama và Punanthong nhưng vẫn là kiểu âm thanh vật rắn va chạm mạnh vào kim loại.
“Hả?” Demon Monkey giật mình nhìn vào vị trí nấm đấm của mình. Ở đó, con mắt của mụ Alace Doggy Girl đang trừng lên tức giận và có phần như muốn lòi ra vì cú đấm cực mạnh vừa rồi của lão Khỉ.
‘Không bị đánh bay?’ Demon Monkey ngạc nhiên thầm thốt lên.
Chỉ thấy khuôn mặt mụ béo bị nấm tay lông lá khổng lồ đấm lõm vào. Thậm chí sau đầu còn thấy được dấu mấy ngón tay đang nắm lại thành đấm.
Đầu mụ Alace bị đấm lõm sâu nhưng nó lại mềm dẻo như cao su. Dị năng mụ ta cũng hóa cứng cơ thể nhưng đặc biệt hơn hai tên Punanthong và Itama. Cứng rắn nhưng lại có tính đàn hồi. Nói đúng hơn là vừa cứng vừa dẻo kiểu như bánh xe.
Rồi… Bằng một tiếng.
Demon Monkey đánh rất mạnh. Vì vậy một phần ngàn giây sau, cái đầu mụ ta bắn đi ra sau tận 5 cây số nhưng thân hình mụ vẫn nguyên tại chỗ, chỉ có cần cổ là bị dãn dài ra nối cái đầu với cái vai.
Không gian lại lần nữa bị sóng khí đánh thành vùng chân không khi chưa kịp lấp đầy lại các chất khí. Không có đám mây nào tồn tại được kể từ khi vụ nổ GNB xảy ra ở đây đến tận bây giờ. Nắng cứ gọi là chang chang.
Hai tay mụ Alace ôm chặt lấy cánh tay của lão Khí, cánh tay uốn éo quấn thành vòng trên cánh tay khổng lồ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528590/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.