“Không, sao có thể được. Tính tình cậu ta quái gở như thế. Nhìn đoạn phim giết người không ghê tay đó xem, Lỡ khiến Tà phật lòng không phải sẽ nguy hiểm hay sao? Tôi cũng không có ý định lợi dụng, treo tên cậu ta ở cửa miệng để tranh thủ sự khiếp sợ của các quốc gia khác. Dù sao thì thời đại này, mối quan hệ giữa quốc gia với quốc gia không thể chỉ lớn mạnh lên nhờ vào uy hiếp vũ lực được. Cũng không định tiếp xúc gì với cậu ấy hết. Chỉ là nếu các nước khác tự động nhường nhịn thì chúng ta cũng vui lòng nhận thôi, đâu cần khiến họ phải suy nghĩ, suy đoán nhiều làm gì. Tranh thủ thời kỳ này, đất nước nhất định sẽ dễ dàng phát triển kinh tế hơn nữa. Trả bớt nợ, cũng xây dựng lớn mạnh quân đội hơn. Ha ha”
“Ngài nói cũng đúng. Nhưng ngài không tò mò, không sợ ngày nào đó cậu ta nổi khùng hoặc là nghe lời dụ dỗ của bọn phản động mà lật đổ chính quyền sao?” Long Vệ thở hắt một cái. Khi biết trong tay Nhiễm Nam có đại sát khí như vậy, lòng bà cũng rung lên sợ hãi. Cũng may, lần trước sau vụ năm tên con cháu không nên thân đó chết, Ngũ Đại Quốc Vệ không trở mặt với Nhiễm Nam nếu không thì…
“Sợ chứ, nhưng sợ cũng vô ích. Sợ thì làm gì được Tà đây? May mắn là bên quân đội lại khá thân thiết với Tà. Có Lục Hồng Huấn làm trung gian, làm thư ký cho Tà. Theo lời đại tá Khá thì cái cậu Huấn này cũng là phần tử yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528538/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.