Vạn Dục Môn từ trong ngực Hắc Vận bay ra. Hắn liên đưa bàn tay chộp lấy cái tạo vật có hình cánh cửa kỳ lạ này rồi đứng yên ở đó trầm ngâm cả buổi.
“Haizz… Chẳng hấp thụ được bao nhiêu năng lượng cảm xúc cả, ả ta không thấy khoái cảm lắm khi làm tình với mình thì phải. Coi bộ khi đang chiến đấu với nhau mà vận dụng Vạn Dục Môn để hấp thụ cảm xúc thì không có tác dụng lớn lắm”
“Hắc Vận, chúng ta mau trở về thôi, mặt đã bị lộ, nếu chúng ta có thể mau chóng xuất hiện ở nhà thì việc chênh lệch thời gian sẽ là bằng chứng cho chúng ta. Không ai biết chúng ta có thể bay đi xa một quãng đường cách mấy cái quốc gia trong vòng mấy phút cả.”
Lục Hồng Huấn phải cõng Meow Meow ra ngoài. Giờ phút này dù không bất tỉnh nhưng cô nàng đã không còn sức cử động nữa. Đan điền của cô vẫn đang thiêu đốt linh lực ầm ầm bên trong. Toàn thân như bị hấp khô hết năng lượng vậy.
Hắc Vận vuốt vuốt cái tiểu đệ đang dựng đứng của hắn vài cái rồi nhét lại vào trong quần. Sau đó hắn biến thân thành một... cỗ xe hơi nhỏ đen xì lì, không có động cơ hay vô lăng gì, chỉ là một vật có hình dạng chiếc xe mà thôi, cả bánh xe cũng dính liền với thân xe. Lục Hồng Huấn và Meow Meow vào ngồi bên trong rồi cỗ xe cứ thể bay thẳng lên trời đêm biến mất với tốc độ chóng mặt. Một tiếng gió rít lên, hiện trường chẳng còn lại người sống nào…
Meow
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528497/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.