Chiều hôm kia, sau khi bỏ mặc Nhiễm Nam ở lại chiến đấu.
Một tay Niệm bị Thủy Sĩ nắm lấy. Mọi người điều trong trạng thái vô hình. Chỉ cần cô có gì vọng động, bọn chúng sẽ xử lý cô tại chỗ rồi hết tốc lực bay ra ngoài biển bỏ trốn.
Tính mạng bị đe dọa nên Niệm chỉ có thể nghe lời bọn chúng, bị chúng kéo bay đi khắp nơi quan sát các Bất Nhân Hình sinh hoạt trên khắp các đảo của quần đảo Hoàng Sơn. Chủ yếu là cả bọn đi đến các đảo lớn trung bình trở lên, đáng chú ý một chút. Sau đó thì lại đến quần đảo Trường Sơn.
Cả ngày trời quan sát khắp nơi nhưng chẳng thấy được có điểm yếu nào trong hệ thống tường bao quanh các đảo hay lực lượng tuần tra. Các đảo không quá quan trọng, không quá lớn thì quân đội dư sức tấn công hạ thành nhưng mà không có quá nhiều ý nghĩa. Các đảo lớn nhất lực lượng chiến đấu rất dày đặc. Một khi quân đội chiếm được các đảo phụ bọn chúng sẽ rất nhanh túa ra từ đảo chính tấn công giành lại những đảo đã mất.
Nhiệm vụ tìm điểm yếu này vốn là để hạ thấp nhất tổn thất cho quân đội khi tấn công giành lại biển đảo. Nếu cứ như vừa nói ở trên sẽ khiến tổn thất rất lớn. Vì vậy mà đến bây giờ quân đội vẫn còn án binh bất động chờ đợi sự trợ giúp từ Ngũ Đại Quốc Vệ. Chỉ khi Ngũ Đại Quốc Vệ báo cáo không có cách nào khác, quân đội mới sẽ dùng đến hạ sức đấu tay đôi như vậy.
Tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528480/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.