“Cân điện tử?” Nhiễm Nam và Nguyệt Dạ từ trên trời cao hạ xuống. Hai người đi thẳng đến một bà già đẩy cân dạo. Cái máy phát liên tục nói câu “Cân sức khỏe, cân sức khỏe, vì một tương lai hạnh phúc của người thân và bạn bè”
“Bà ơi, cháu muốn thử cân, bà lấy bao nhiêu?” Nguyệt Dạ khom người xuống, chống tay lên gối nhìn vào mắt bà lão thấp bé còng lưng trước mặt, nở nụ cười thân thiện đáng yêu hỏi thăm.
“2 ngàn một lần cân đo thôi cháu à” Bà ngước nhìn cô gái xinh đẹp này, bên cạnh còn có một thằng nhóc đi cùng có vẻ vô cùng thân thiết. Ánh mắt bà thoáng đượm buồn.
“Nhiễm Nam, anh mập mập như vậy, lên cân thử xem” Nguyệt Dạ đẩy Hùng Nam lên cân. Kim đồng hồ chạy một cái vèo lên tới 68 ký, chỉ thua lúc trước khi Nhiễm Nam chưa bị sinh vật nòng nọc thần bí đánh tan xác 17 ký mà thôi. Một thằng nhóc 16 tuổi cao một mét sáu mươi lăm nặng như vậy cũng có vẻ khá là múp. Khuôn mặt cũng đẹp trai nên Nguyệt Dạ mới tạm chấp nhận được.
“Cân điện tử sức khỏe rất hân hạnh được phục vụ quý khách. Chiều cao quý khách cao một mét sáu mươi lăm, cân nặng lý tưởng 58 ký lô gram. Quý khách nặng 68 ký, có nguy cơ béo phì, quý khách vui lòng bớt ăn tinh bột và dầu mỡ lại. Cảm ơn quý khách đã sử dụng dịch vụ của chúng tôi. Rất hân hạnh được phục vụ quý khách lần sau.”
Nghe cái cân thông báo kết quả ồn ào làm mọi người xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528466/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.