Nhiễm Nam sau khi hâm nóng tình cảm với ba cô gái xong. Không có việc gì làm, lại không học hành gì nên lại bắt đầu lêu lỏng. Hắn tìm đến mấy “huynh đệ” vào tù ra khám vì hút chích của mình. Bắt đầu chuỗi ngày làm đau đầu sở cảnh sát và bê tha của mình. Dĩ nhiên lúc bình thường hắn không dùng đến Ẩn Tinh Vật, nếu đi đâu cũng sử dụng thì rêu rao quái dị quá.
“Này đại ca Nam, anh đi đâu mấy tháng nay thế, làm tụi em tưởng anh bị tống vào trại rồi chứ. Anh dạy tụi em bí quyết với. Anh bị bắt hoài mà sao họ không tống anh vào tù nhỉ”
Nhiễm Nam khịt mũi coi thường thằng cu lang thang trước mặt, nói “Đồ ngu. Tao chỉ là người hút ma túy chứ đâu phải bán? Mắc gì bỏ tù tao”
Thằng khác bên cạnh xen mồm vào “Vậy sao anh không bị họ bắt vào trại cải tạo hay cai nghiện vậy? Chỉ bọn em với”
“Bởi vì tao là đại ca, người ta nể mặt tao chứ sao. Nhờ tao mà không biết bao nhiêu thằng bán ma túy bị bắt rồi đấy. Mấy anh cảnh chỉ cần theo dõi tao là tóm được tụi nó rồi cho nên họ thả tao ra làm mồi đó. Ha ha ha”
“Sặc… Vậy sao này ai dám bán thuốc cho anh nữa?”
“Thì tụi mày mua cho tao không được sao? Ở đây có 100 triệu, đứa nào mua cho tao mấy ký để dành hút thay cơm coi”
“Sặc… Anh Nam, anh chơi lớn vậy sao anh”
“Ha ha ha”
Cả bọn ngồi bên lề đường, cùng cười lên khả ố không ngừng.
Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528419/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.