Ngồi vào bàn ăn ở một nhà hàng sang trọng trong một phòng bao thoáng mát ở tầng ba. Nhiễm Nam hỏi “Hoa, cô cho rằng trước giờ Cục Phòng Vệ và Quách Gia làm điều là đúng à?”
“Gọi cô chủ. Anh đang là nô lệ, có giác ngộ chút đi” Quách Thị Hoa phùng má bầu bầu lên tức giận mà đáng yêu nói khiến Nhiễm Nam ngứa tay muốn thò ra nhéo má cô ta ghê gớm.
“E hèm, cô chủ. Vậy cô còn tin nhà cô và Cục Phòng Vệ là tốt nữa không?” Nhiễm Nam đành chiều cô ả đanh đá này.
“Hừm...” Quách Tiểu Thư hơi quê độ trả lời “Không ngờ trước giờ họ toàn lừa bản cô nương”
“Vậy sao cô chủ còn muốn làm cái gì dị cảnh viên tổ 19 cho bọn họ?” Nhiễm Nam gắp một miếng cá nướng trong món gọi là “Cá Chép Hóa Rồng Thần” lên ăn, thắc mắc hỏi tiếp.
“Hừ, tôi phải thay đổi bọn họ. Không làm dị cảnh thì phải làm sao. Tổ tôi nhất định chỉ bắt người đáng bắt không quan tâm lệnh cấp trên, các tổ khác phải noi theo tổ của tôi”
“Cô chủ ngây thơ quá đó. Họ sẽ không làm theo cô đâu”
“Vậy chứ anh nói phải làm sao?”
“Muốn người khác đi vào khuôn khổ, ngoài luật lệ ra thì nhất định phải có người giám sát a. Giống thời xưa có khâm sai đại thần thị sát dân tình, điều tra quan lại vậy đó. Cô chủ, địa vị của cô trong Quách Gia lớn chứ? Muốn làm giám sát thì người khác phải sợ cô mới được a”
Quách Thị Hoa ngượng nghịu trả lời lí nhí “Anh không biết đó thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528415/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.