Mục tiêu ám sát lần này ôm ngực, trợn mắt chết không cam lòng, cả người trượt dài lên bàn rồi ngã xuống đất không động đậy. Bên cạnh hắn, một hỏa nhân cao to mở mắt trừng trừng nhìn hắn.
“Mày là ai, dám đến đây ám sát tao” Tên dị nhân mở miệng giận dữ. Không ngờ hôm nay có kẻ không biết sống chết cầm súng đến bắn hắn, quả là không muốn sống nữa rồi.
Khổ Ca lần đầu nhìn thấy một người bốc cháy mà còn mở miệng nói chuyện, hắn dụi mắt hai ba lần, miệng run run “quỷ, quỷ...”
“Quỷ cái đầu mày, ai sai mày đến giết tao?”
“Không phải tôi” Hét lên một tiếng, Khổ Ca cuống cuồng chạy ra ngoài, hắn chốt cửa lại rồi hốt hoảng chạy đi, tông bà già giúp việc ngả chổng vó. Dù gì nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, việc xác minh cứ để cho tổ chức vậy, giữ mạng mới quan trọng. Hắn mở cổng nhà, chạy một mạch ra ngoài.
“Đứng lại đó” Phía sau hỏa nhân biến thành một luồng lửa, phá sập cánh cổng, mọc ra cặp cánh lửa nhỏ, vỗ phành phạch bay đuổi theo Khổ Ca.
Khổ Ca ba chân bốn cẳng chạy dưới bóng đêm, tranh thủ thay băng đạn còn lại trong túi áo.
Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu. Chíu.
Một băng đạn 15 viên hắn điều bắn hết. Vừa chạy vừa bắn nên độ chính xác cũng không cao. Hên làm sao có một viên bắn thẳng vào giữa trán hỏa nhân làm hắn ngã ngửa xuống, nắm im.
Khổ Ca cũng định bụng lại gần xem xét nhưng thoáng thấy người dân xung quanh la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/528356/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.