“Đấu giá thứ tự chiến đấu bắt đầu” Nhiễm Nam khoanh tay hất cằm nói ra như thế.
“Khoan đã” lại có người quấy rối lên tiếng. Lần này là một trong hai phó ban kỷ luật mở miệng.
Nhiễm Nam nghiêng đầu nhìn sang. Gì nữa đây?
“Nhiễm Nam. Hiện tại tình thế của cậu là không được các học viên hoan nghênh. Khi cậu đi vào máy thực tế ảo để chiến đấu. Ở bên ngoài rất có thể sẽ bị người khác quấy rối khiến cậu mất tập trung và bị thua trong trận đấu. Cho nên ta đề nghị cậu hãy nhờ vả ban kỷ luật bọn ta đứng ra làm trọng tài, bảo vệ bên ngoài cho cậu. Thế nào?”
“...” Nhiễm Nam thấy cũng có lý, đảo mắt nhìn quanh liền thấy trừ Yellow và Matcha, The Father, những người khác ít nhiều điều có ánh mắt láo liên. Nhất là cái tên Dozen kia, hai con mắt cứ gọi là gian tặc.
“Vậy đổi lại là cái gì? Không phải thuốc viên của tôi đúng không? Ban kỷ luật các người muốn cái gì?”
“Thứ nổi tiếng của cậu nhất mà gần đây cậu dùng nó ở Bắc Kinh, được chứ?” Không đợi hai tên phó ban lên tiếng. Trưởng ban kỷ luật Siêu Thần Hầu đã mở miệng nói trước. Hai phó ban ngạc nhiên nhìn hắn nhưng cũng không tiện phản bác. Theo ý bọn chúng là muốn thứ gì đó thiết thực hơn đám thuốc của Nhiễm Nam, ví dụ như các bảo vật tu sĩ này nọ. Nhưng người ta làm lớn hơn, không tiện cãi vã đành ngậm miệng.
Học viên xung quanh khó hiểu nhìn nhau. Không biết Nhiễm Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-uoc-luan-hoi/2383515/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.