Lúc Du Trì và Ngôn Dục rời khỏi Hoan Nhạc cốc, đã sắp tới giờ tan làm. Du Trì nhìn đồng hồ mới phát hiện cậu và anh ở Hoan Nhạc cốc chơi lâu như vậy rồi.
Trên đường trở về Phi nhân loại, Du Trì ngồi ở ghế phó lái nhìn Ngôn Dục, nghĩ thầm – chắc không tính là bỏ việc đâu ha?
Dù sao thì cũng là cấp trên đưa cậu đi chơi mà. Hơn nữa còn là Ngôn Dục mua vé.
Ngôn Dục cảm nhận được tầm mắt của Du Trì, nghiêng đầu nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Du Trì lắc đầu một cái: "Không có gì."
Nhìn dáng vẻ không tính. Không biết như thế nào, bây giờ mỗi lần Du Trì nhìn Ngôn Dục luôn có chút chột dạ.
Có lẽ bởi vì cậu là nhân viên mới, cho nên Ngôn Dục đối xử với cậu tốt hơn bọn Kim Ngao một chút, dù sao cậu cũng là người bình thường duy nhất trong Sở, lúc làm việc còn có chỗ không hiểu. Nhưng cậu lại lặng yên không một tiếng động mà có ý nghĩ khác với anh...
Vừa nghĩ đến Ngôn Dục sống nhiều năm như vậy, tư tưởng nhất định là còn cứng nhắc hơn lão cổ hủ rất nhiều, Du Trì liền cảm thấy tâm tư ấy của cậu không thể cho anh biết.
Thừa dịp bây giờ chỉ hơi động tâm một chút thôi, cậu phải dừng lại kịp thời.
Lúc Du Trì và Ngôn Dục trở lại Phi nhân loại, bọn Kim Ngao và Tiểu Xử Thử đều đã trở về, còn chưa đi vào đã có thể nghe được tiếng cười đùa từ bên trong truyền ra.
Du Trì có chút bất ngờ: "Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-van-hon-nhan-phi-nhan-loai/1005418/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.