Rửa mặt, ăn điểm tâm xong xuôi ngồi vào xe đi tới Khảm Lý Trại, Du Trì cảm thấy không tiện lắm. Ngôn Dục là Phó bộ trưởng, nào có đạo lý đi công tác, cấp trên chăm sóc cấp dưới.
Nhưng mà thấy hành động của Ngôn Dục dễ như ăn cháo, biểu tình bình thản không để bụng, Du Trì nghĩ, có lẽ đây là con người thật của Phó bộ trưởng, mỗi lần ra ngoài cùng bọn Kim Ngao cũng chăm sóc chu đáo như vậy đúng không?
Nghĩ thế, tâm lý Du Trì quả thật dễ chịu hơn nhiều, ít nhất cảm giác khó giải thích kia đã giảm đi.
......
Từ huyện nhỏ bọn họ nghỉ chân đêm qua đi đến Khảm Lý Trại khoảng hai giờ xe, dọc theo con đường này thỉnh thoảng Du Trì có thể nhìn thấy bảng hiệu ven đường viết tên trại, nghĩ thầm, ở nơi như thế này, chuyển phát nhanh có tới không nhỉ?
Chờ hướng dẫn nhắc nhở đã tới điểm đến, Du Trì xuống xe thì thấy bọn họ đang dừng giữa sườn núi, phía bên kia có một con đường nhỏ. Du Trì đứng bên lề đường thò người ra nhìn xuống, đường nhỏ uốn lượn gồ ghề xuống dưới, liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối.
Hai bên là cành cây giương nanh múa vuốt, mặt đường đất đá lởm chởm, từ trên nhìn xuống miễn cưỡng có thể nhìn ra được đây là một con đường.
Du Trì nhìn cột mốc ghi tên Khảm Lý Trại dựng thẳng ven đường, lại liếc mắt nhìn đường nhỏ không thấy điểm cuối kia, cuối cùng nhìn Ngôn Dục, hỏi: "Phó bộ trưởng, chúng ta phải đi từ đây xuống sao?"
Ngôn Dục gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-van-hon-nhan-phi-nhan-loai/1005408/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.