Ngày hôm nay Du Trì tiếp đón không ít khách hàng, thế nhưng ngoại trừ nghe yêu quái than thở một ngày sinh tồn ở xã hội loài người không dễ dàng thì không có chút thu hoạch nào. Đến cái bóng của 10 vạn đồng tiền trích phần trăm cậu cũng không nhìn thấy.
Làm việc với đám yêu quái thật là khó, thế mà còn ngại nguyên hình đối phương quá xấu sợ không có khẩu vị.
Lúc đó tâm lý Du Trì nghe lý do này chính là:????
Khẩu vị?? Muốn có khẩu vị gì??? Tiểu thư à, cô là đang nói chuyện yêu đương, không phải tìm lương thực dự trữ có được không?
"Du tiên sinh, vậy tôi về trước, nếu có tin tức thì cậu gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn cho tôi là được."
Ánh mắt của Kiến tiểu thư lom lom nhìn Du Trì, thần sắc khẩn thiết.
Du Trì mỉm cười gật đầu: "Được rồi, cô yên tâm đi."
Tiễn Kiến tiểu thư đi thì cũng đã sắp đến giờ tan làm, Du Trì dọn dẹp đồ đạc một chút chuẩn bị đi. Vừa thu dọn đồ đạc cậu vừa nghĩ phải tìm đối tượng cho Kiến tiểu thư có thuộc tính như thế nào.
Bộ tộc kiến tuy rằng từ viễn cổ đã có thói quen tích trữ lương thực, nhưng bởi vì điều kiện có hạn nên số lượng thành yêu cực ít.
Ngày hôm nay tiếp đón vị này là Kiến yêu đầu tiên từ khi Du Trì nhậm chức tới nay. Sau khi nhìn thấy thì phản ứng đầu tiên của cậu chính là – người thật nhỏ! Mắt thật to!
Nguyên thân của kiến vốn nhỏ, sau khi hóa thành người cũng chỉ có chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-van-hon-nhan-phi-nhan-loai/1005382/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.