Edit: Mr.Downer
Sau khi Lục Tư về đến nhà thì cũng đã sắp mười giờ, cậu tắm xong, nằm dài trên giường mà thở dài một hơi. Ngày hôm nay thật sự rất phong phú.
Từ hôm gặp lại cho đến bây giờ cũng đã hơn hai tháng, ngày đêm ở chung lâu như vậy, cậu hoàn toàn không phát hiện ra trên người Tề Viễn có vết sẹo. Tề Viễn cả ngày mặt dày mày dạn, mặc cho cậu đánh, mặc cho cậu mắng, cũng không chịu hé nửa câu, nói bản thân sống ở nước ngoài không tốt. Cậu cái gì cũng không biết, thì làm sao có thể nói ra cậu yêu Tề Viễn, Tề Viễn ở cùng cậu mới tốt.
Nếu như không có cậu, Tề Viễn lúc trước sẽ không bị đưa ra nước ngoài, hắn vốn nên ăn ngon mặc đẹp mà sống hết một đời, cũng không cần phải chịu đựng những khổ cực này.
Không thể ngừng nhớ đến hắn, nhưng nhắc ai thì người đấy tới, điện thoại gọi đến của Tề Viễn rốt cuộc lại vang lên.
Âm thanh trầm thấp, dễ nghe của Tề Viễn thông qua sóng điện từ mà truyền tới, thật giống như ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ: “Bảo bối, còn chưa ngủ? Chào buổi tối.”
Lục Tư lăn một vòng trên giường, đặt điện thoại trên lỗ tai, rút cả người vào trong chăn, nghe vậy cười cười: “Chào buổi sáng.”
Tề Viễn cũng cười nhẹ một tiếng: “Sao em còn chưa ngủ, hiện tại cũng đã muốn lắm rồi? Có phải nhớ anh ngủ không được không?”
“Vậy sao hai ngày nay anh không gọi điện thoại cho em? Em gọi tới thì báo máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-tai-vien-dao/2952522/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.