Edit: Mr.Downer
Đã lâu rồi Lục Tư không nghỉ ngơi cho thật tốt, có thể đem uỷ khuất trong lòng nói ra nên cũng không còn lo lắng gì, cậu ngủ một giấc thật say, lúc tỉnh dậy thì đã sang ngày hôm sau. Trên người hơi tê tê, giật giật thân thể thì phát hiện tứ chi bị người quấn chặt lấy, Lục Tư quay đầu liền nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của Tề Viễn gần trong gang tấc.
Ngũ quan của Tề Viễn rất sắc bén, khí chất của hắn so với lúc trước càng thêm khó có thể tiếp cận, chỉ có lúc ngủ mới lộ ra chút tính khí trẻ con thời niên thiếu. Kỳ thực, cậu vẫn rất nhớ Tề Viễn, nhớ hắn đến nỗi sắp phát điên…
Lục Tư dán sát vào lòng ngực của Tề Viễn, trở tay ôm lấy hắn.
Tứ chi hai người quấn quýt lấy nhau, cậu vừa hơi cử động, Tề Viễn cũng tỉnh lại. Hắn mở nửa con mắt, hôn nhẹ lên khoé môi Lục Tư. Cảm thụ nhiệt độ trên trán cậu, một lúc sau liền ôm cậu nói: “Không có nóng như hôm qua, bảo bối, ngày hôm qua em ngủ ngon sao?”
Thanh âm mới thức giấc của Tề Viễn mang theo chút khàn khàn lười biếng, ghé vào bên tai cậu mà thì thầm hai tiếng bảo bối, nghe vô cùng gợi cảm. Vành tai Lục Tư bất giác nhiễm màu hồng nhạt.
“Sao anh biết em trước đây ngủ không ngon?”
“Anh thấy em uống thuốc. Sau này nếu em không ngủ được thì nói cho anh biết, anh sẽ dỗ em ngủ, đừng tiếp tục uống thuốc linh tinh, được không?”
Lục Tư ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-tai-vien-dao/2952511/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.