Tấn Tiểu Lỗi rút tay trái trong túi áo khoác của mình ra, đưa tay thò vào trong quần. Tay phải của hắn thu nhỏ màn hình của Đặng Thiên Vũ xuống, mở ra trình duyệt web, tùy tiện bật một trang nào đó ra giả bộ xem tin tức.
Trong tai truyền đến âm thanh lười biếng của Đặng Thiên Vũ: “Đặt tay vào nơi đó chưa? Sau đó nhắm mắt lại cảm giác theo tôi.”
“Cảm giác được không? Tay của tôi đang sờ bi của anh, nắm cả hai viên trong lòng bàn tay mà nhẹ nhàng xoa.” Tấn Tiểu Lỗi nhắm mắt lại, tưởng tượng tay của Đặng Thiên Vũ đang vuốt hắn. Hắn biết Đặng Thiên Vũ bây giờ có thể thấy hình dáng của hắn nhưng hắn không dám nhìn hình ảnh của Đặng Thiên Vũ lúc này, chỉ có thể nhắm mắt lại tưởng tượng Đặng Thiên Vũ hiện tại hẳn là nằm ở trên giường, dạng chân ra đối diện với camera.
“Lòng bàn tay của tôi từ dưới vuốt ve đi lên, đến khi đụng đến đỉnh đầu chim nhỏ của anh thì nhẹ nhàng đùa nghịch phần đầu… Ư, tôi có thể cảm giác được anh bắt đầu cứng rắn, đưa tay sờ của tôi nữa, tôi cũng cứng rồi… Nhìn này, tôi đã đem cậu nhỏ này lấy ra khỏi quần…” Nghe đến đó, Tấn Tiểu Lỗi nhịn không được nhìn quanh quất bốn phía, phát hiện không ai chú ý đến hắt mới vội vàng bật cửa sổ webcam lên, Đặng Thiên Vũ thật sự đã lấy vật kia ra khỏi quần hoàn toàn, đang nhẹ nhàng mơn trớn.
Đáng tiếc hắn bây giờ đang trong quán nét, dù không có ai hắn cũng không dám lấy vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-truong-chinh-la-phanh-gap/764767/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.