" dì tên Lâm Hiểu Huỳnh con là Tiểu Thiên đúng không?" Lâm Hiểu Huỳnh ngồi xuống ghế, nhìn đứa nhỏ trước mặt ngoan ngoãn cùng đẹp trai, cô mỉm cười dịu dàng nói.
Sở Thiên ngước khuôn mặt đẹp trai của cậu lên nhìn cô, làm một kẻ nhan cẩu như Lâm Hiểu Huỳnh tim muốn rớt ra ngoài.Thầm nói đứa nhỏ này lớn lên cũng thật tốt, có túi da đẹp, phát triển cũng tốt, cao ráo như vậy.
Lại nhìn sang ông chồng ngồi bên cạnh, chà chà cũng phải thôi.Chú ấy đẹp trai lại cao như vậy, thì đưa nhỏ này cũng đứng là được gen tốt ha.
Nhưng cô lại thắc mắc về nhan sắc của mẹ ruột Sở Thiên rồi, không biết là người thế nào mà có thể ở cùng một chỗ với chú ấy.Rồi chuyện trước kia hai người họ như thế nào chia tay nữa.
Trong lúc Lâm Hiểu Huỳnh tập trung vào suy nghĩ của mình, thì Sở Trí Tu bên cạnh lại thấy cô vợ nhỏ im lặng, mặt hơi cúi xuống làm hắn tự bổ não nghĩ gần có thể cô đang buồn lòng.
Lại nhìn về phía đứa con trai ngổ ngáo của mình kia, hắn có điểm hơi tức giận.Chỉ cảm thấy có lẽ mình dạy dỗ chưa đủ tốt nên thằng bé càng lúc càng khó bảo.
" A Thiên, dì hỏi sao con không trả lời?" Sở Trí Tu gấp một con tôm đã bốt vỏ cho cô.
" xì, cha làm gì mà hung dữ, con đang suy nghĩ mà thôi " Sở Thiên nhìn cha mình, bĩu môi nói.
" muốn quay về võ đường luyện tập với cha à?" Sở Trí Tu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tong-hieu-lam-roi/3647632/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.