Hôm nay An Lâm không đi làm, cô đã xin nghỉ việc.
Tỉnh dậy nhờ tiếng chuông báo thức cô đã đặt vào tối hôm qua, mở đầu cho ngày nghỉ hôm nay là từ 6 giờ sáng.
An Lâm giơ hai tay lên cao, vươn vai một cái thật thoải mái.
Sau hơn 15 phút vệ sinh cá nhân trong nhà vệ sinh, cô ra nhà bếp lục tìm trong tủ lạnh, không biết bên trong có còn đủ nguyên liệu để nấu nướng mấy món bản thân đang thèm muốn hay không.
An Lâm tự cười mình một tiếng, bao lâu rồi cô không tự nấu nướng ăn cơm nhà, bây giờ đòi tìm kiếm nguyên liệu, ở đâu ra?
Phải mất hơn 1 tiếng đồng hồ để An Lâm ra khỏi nhà lồng chợ.
Một tay xách đủ thứ loại thức ăn, một tay cô dò lại các ghi chú trong điện thoại. Gật đầu hài lòng, có vẻ đã đủ những thứ để cho vào một nồi lẩu nóng.
Đúng là lâu rồi không vào bếp, kĩ thuật dùng dao tệ đi trông thấy, khâu nêm nếm cũng chẳng dám bỏ theo thần linh mách bảo. Nêm một ít, nếm một tí, đến khi nào vừa ăn thì thôi.
Lại lật đật trong bếp hơn 30 phút sau, nồi lẩu thập cẩm của An Lâm mới được bê ra. Cô lấy cho mình một cái chén, một đôi đũa, một mình đẩy ghế rồi ngồi vào bàn ăn.
Mùi lẩu thơm phưng phức bay sộc vào trong mũi, cơn thèm ăn của cô lại trở nên mãnh liệt. Phải ăn, phải ăn ngay thôi!
Vừa mới chang nước súp vẫn chưa kịp gắp một đũa bún,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-troi-vua-rang-nang-vua-len/2906688/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.