Diệp Ngạn băng miệng vết thương, tỉ mỉ lại cẩn thận làm Khương Du không khỏi cảm thấy... Ghen tị.
Cậu tỏ tình quá hấp tấp, quên ngay cả việc người trước mặt này vừa là bạch nguyệt quang, cũng vừa là nốt chu sa trong lòng hắn.
Mà cậu, chỉ là một người đột ngột xông vào cuộc sống của Diệp Ngạn, thế mà ích kỉ muốn người ta yêu mình.
Một nụ cười máy móc xuất hiện, Tiêu Ân Tuấn như nhìn ra được tình trạng của Khương Du nói nhỏ vào tai Diệp Ngạn:
"Lão Diệp, cậu không cảm thấy cậu ấy có chút bệnh tâm lý sao?"
Diệp Ngạn hơi ngẩn ra nhíu mày cau có.
Cậu ta tiếp lời:
"Nụ cười lúc nãy của cậu ấy hơi giống người mắc chứng tâm lý cưỡng chế, đây là chuyên ngành của tôi, cực kỳ đáng tin. Vẫn khuyến cáo cậu nên đưa cậu ấy đi khám thử ở phòng khám tư nhân"
Cảnh này rơi vào đáy mắt Khương Du vô cùng thân mật, tâm tình tốt đẹp trước đó bỗng chốc vỡ nát.
Tiêu Ân Tuấn hét lớn thu hút sự chú ý.
"Đại ca,hai người đi hẹn hò sao?"
Diệp Ngạn chưa kịp phản ứng thì Khương Du liền lắc đầu khiên cưỡng phủ nhận:
"Không phải,bạn bè ra ngoài chơi thôi. Cậu đừng hiểu lầm.
"Cậu ta vẫn chưa nói gì với cậu á, cậu ta thích... Ấy,đau
Diệp Ngạn đá cho cậu ta một cái,tiện thể liếc xéo y. Y cảm thấy hai người này cứ sai sai làm sao, rất biết điều không chọn làm kì đà cản mũi né đi trước.
"Đi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3735162/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.