Hương hoa mân côi trầm mê bung cánh dụ dỗ cả trái tim lẫn linh hồn,lay động không ngừng.
" Anh nắm tay mạnh nữa em đau.
Những lời nói này thức tỉnh ý vị xâm lược tiềm ẩn trong đôi mắt rực rỡ sao trời giữa đêm đen huyền ảo, hàm răng Diệp Ngạn ngứa ngáy tựa hồ như muốn làm ít việc quá đáng.
Nhẹ thì ôm hôn mà phức tạp thì là cắn cổ.
Khương Du xoay người bỏ chạy, chỉ cần ở lại chỗ này cùng người nào đó thêm nửa phút nữa thôi thì khuôn mặt bằng sỏi đá cũng phải tan thành dòng nước mà bốc hơi nghi ngút.
Diệp Ngạn không giữ người kịp,trong lòng trách móc người bị hôn còn chưa hề hấn gì mà người chơi trò lưu manh đã đỏ mặt quẫy đuôi bỏ chạy biến mất tăm hơi.
Lỗ tai hồng hào tràn theo đường xuống cổ kích ứng đỏ phừng phừng khắp khuôn mặt.
Khương Du chạy thẳng vào nhà vệ sinh, mở vòi nước chảy xiết,hai tay tập dòng nước mát lạnh lên khuôn mặt ửng hồng vỗ chan chát,tác dụng chẳng ra làm sao.
Xúc cảm thân mật môi kề môi ban nãy được phóng đại lên gấp trăm ngàn lần đêm cậu tỏ tình. Nhưng hình như Diệp Ngạn không thay đổi sắc thái bao nhiêu, không chỉ tim không đập mạnh, mà chân cũng thẳng tắp chẳng có vẻ gì là run lên.
Rốt cuộc người này có thích cậu không? Cậu nhìn không ra, nhưng nếu không thích cậu tại sao lại chấp nhận lời tỏ tình của cậu, thương hại cậu? Một nụ cười máy móc cứng đờ trên môi cậu, thoáng chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3731029/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.