Từ trước đến nay Khương Du hệt như một cỗ máy biết đi mà bộ não chỉ lập trình duy nhất một việc đó là làm hài lòng người khác.
Thời kì yêu đương mùi mẫn kiểu này cậu chưa từng trải qua càng chẳng bận đến phải theo đuổi người khác như thế nào.
Nếu muốn tỏ tình, chắc là hoa không thể thiếu đâu nhỉ?
Không phải trên mạng đều nói hoa là sứ giả của tình yêu mà, những bông hoa lãng mạn luôn là lời tỏ tình ngọt ngào nhất.
Trong suốt tiết tự học, giáo sư đứng trên bục thao thao bất tuyệt bài giảng của mình bằng thanh âm dạt dào tình cảm nhưng Khương Du chỉ nghĩ đến việc nên tặng hoa gì để thổ lộ tình cảm của mình.
Cậu nhíu mày khổ tận cam lai nửa ngày sau vẫn chẳng nghĩ ra được gì, Diệp Ngạn ngồi cạnh lo lắng hỏi han:
"Không khỏe à?"
"Không phải. Cậu...."
"6 rưỡi tối cậu ra chỗ vườn hoa hồng phía nam nhận"đồ" giúp tôi được không?
"Được."
Diệp Ngạn chẳng nghĩ ngợi gì nhiều nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Cuối buổi tự học, Khương Du gọi thẳng xe đến cửa hàng bán hoa tươi gần trường Đại học.Bước vào trong cửa tiệm tỏa ngát hương thơm của vô vàn loại hoa khác nhau, cậu quyết định chọn hoa hồng bởi cậu luôn cảm thấy mối
lương duyên lạ lùng này của mình được khởi nguồn từ loài hoa này.
Nhìn mặt thủy tinh trải đều hoa mân côi nồng nàn, cậu chọn lấy bảy bông xinh đẹp nhất tự tay gói chúng lại rồi đem đến quầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3726870/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.