"Cậu cảm thấy tốt hơn chưa,đã ôm lâu lắm rồi, tê chân."
Khương Du nắn lại từng khớp xương trên cơ thể,bàn chân mỏi nhừ tê cứng không thể di chuyển, hình như đã bị chuột rút rồi.
Diệp Ngạn còn đang đắm chìm trong cơn thỏả mãn được ôm người mình yêu còn được mùi hương ngọt ngào bao lấy chóp mũi mê luyến trì độn.
Hắn thầm nghĩ trên người cậu tại sao lúc nào cũng có mùi hoa hồng đặc trưng. Ban đầu hắn over thinking cậu đang ở trong mối quan hệ mập mờ với Omega nào ôm ấp làm tình nhiễm mùi tin tức tố nhưng tính cách của cậu cao thượng đến thế,cơ thể cũng sạch sẽ lành lặn...
Hắn nghi vấn có phải mùi này xuất phát từ trong cơ thể cậu? Là khí vị pheromone chảy trong cơ thể cậu? Nói đến hoa hồng, nếu là tin tức tố chính xác là của Omega, Alpha không có khả năng!
"Cậu nghĩ gì thế,sao không trả lời?"
"À mất tập trung, cậu bảo cậu tê chân hả?
Hồn hắn bị lời nói của cậu lôi trở về xác, vẫn đừng nghĩ nữa thì hơn.
Diệp Ngạn chẳng nói chẳng rằng cứ thế bế ngang Khương Du nằm gọn trong lòng ôm vào phòng ngủ.
"Cậu làm..."
"Nhỏ tiếng thôi,đêm rồi. Ngồi ngoan ."
Khương Du không dám hó hé nửa lời, suốt từ lúc về bây giờ cậu mới nhìn thấy khuôn mặt bạn cùng phòng một cách trực diện. Tuy bình thường cậu ấy không phải người sôi nổi gì nhưng ít nhất không đến mức phảng phất sự u buồn mệt nhọc tới độ đau lòng.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3651566/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.