Khương Du càng nghĩ càng thấy sai,tuyến thể của cậu đã vô năng từ lâu, ở gần một đám Alpha suốt ba năm qua đều không xảy ra chuyện gì nhưng mới gặp Diệp Ngạn chưa đầy một tháng, mọi sự tích ly kỳ đều xảy đến.
Xem ra sau khi về nhà cần xét nghiệm kiểm tra sơ bộ trước cho an tâm.
Diệp Ngạn hồi tưởng lại khí vị hoa hồng nồng đậm thiên tuyệt ban nãy,dẫu có là đồi hoa hồng đi chăng nữa thì vào mùa này đã lụi tàn từ lâu mùi vị rõ ràng như thế có thể giải thích như thế nào.
Nếu không phải vấn đề nằm ở vườn hoa thì nằm trên người Khương Du. Không, Omega mới có mùi tin tức tố nồng đến như vậy, Khương Du là Alpha cơ mà...
Đến giờ tự học chiều tối, Triết Hoài lao xồng xộc xuống chỗ Khương Du ngồi,ghé sát thầm kín to nhỏ:
"Mà này, cậu với bạn Diệp nhà cậu ý gì? Từ trước đến giờ cậu đều kiểm soát cảm xúc tốt lắm mà,thế là sao?"
Khương Du nghe xong chột dạ,mi tâm giật mạnh, trái tim hẫng đi một nhịp:
"Cậu biết gì rồi? Nhìn lén người khác nói chuyện không phải việc nên làm đâu."
Triết Hoài thấp giọng thở dài:
"Cậu, ầu, tớ nhìn lén đâu,công khai đấy chứ. Không chỉ mình tớ thấy,sợ là, là cả trường này đều biết hết cơ."
Khương Du không tỉnh táo đầu óc quay mòng mòng:
"Cả trường?"
"Có người bên khoa Luật chụp được, phát tán clip lên mạng." Triết Hoài lấm lét nhìn lên ngó xuống mới dám mở miệng:" Thật ra ngoài việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3651559/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.